Tác giả: Sangu_Yaru
Chap 1
Bíp bíp bíp… bíp bíp bíp….
Tôi mở mắt dậy, với tay tắt cái báo thức của điện thoại đi, bước ra khỏi giường thu dọn chăn màn lại rồi đi vào nhà tắm.
Sau 10p vệ sinh cá nhân tôi bước ra ngoài rồi ghé mắt nhìn vào cái đồng hồ trên cái nồi cơm điện thấy bây giờ đã 5h40 sáng rồi, cũng không sớm mấy. Hôm nay là ngày cuối cùng mà tôi được đi chạy bộ ở sân bay vì mai là phải đến trường nhận lớp rồi. Tôi nhanh nhẹn đi đôi converse vào rồi chạy sang nhà thằng bạn rủ nó đi chạy bộ. May thay là nó cũng vừa mới dậy nên không mất thời gian để chờ nó. Vậy là lúc này đây, 6h sáng, tôi và thằng bạn đang chạy bộ dọc cái sân bay dài khoảng 3km, chạy đến cuối sân bay tới đoạn đê Tư Đình thì tôi với nó ngồi xuống giữa cái vạch kẻ mà nghỉ ngơi. Tôi và nó cũng là 2 thằng bạn thân với nhau từ bé, nó luôn hiểu tôi, lúc nào cũng nói chuyện rất ăn ý với tôi, nhớ những lúc nó và tôi cùng liên thủ chém gió thì phải gọi là mấy đứa ngồi bên cạnh chẳng dám ho he nửa lời. Nói vậy thôi nhưng mà những lúc chỉ có 2 chúng tôi thì tôi với nó nói chuyện thẳng thắn lắm, một đứa thì ngồi nói, đứa còn lại thì lắng nghe và tư vấn chỉ bảo hãy nhắc nhở những điều mà bạn mình sai hay chưa biết. Tôi coi nó như anh em vậy.
Tôi và nó ngồi ngắm nhìn lại mọi cảnh vật xung quanh trước khi phải rời xa nơi đây 1 năm trời để bước vào 1 năm học mới, năm học đầu tiên của cấp 3 - lớp 10. Nhớ vào giờ này tầm 1 tháng trước thì tôi và nó đang cắm đầu vào mà học văn luyện toán để cố gắng đạt được cái điểm cao mà vào được cái trường mà bọn tôi mơ ước. Tôi học nhỉnh hơn nó nên tôi đã thẳng tay ghi danh thi vào trường TOP 1 của Quận LB đó là THPT NGT, còn thằng bạn tôi có phần học yếu hơn tôi môn toán nên nó chỉ dám đăng kí vào trường THPT LTK, tuy trường ý không phải là trường giỏi, nhưng mà cũng đứng thứ 3 sau NGT và CBQ và điểm cũng ngang hàng với CBQ. Kì thi chuyển cấp quan trọng đó tôi đã phạm phải 1 sai lầm to lớn đó là quá tự tin vào bản thân mình mà không vào được trường mình mong muốn. Kì thi đó tôi được 9 toán và 8.75 văn, cũng thuộc dạng khá là cao, nhưng lý do tôi trượt là vì tôi không quan tâm đến điểm cấp 2 của tôi, tổng điểm cộng thêm của tôi chỉ có 17đ chỉ vì lý do là cấp 2 tôi rất nghịch nên toàn bị hạnh kiểm khá vs hs tb. Chỉ có được vỏn vẹn 52.5đ trong khi chỉ tiêu của trường là 53đ, vậy là tôi đã trượt thẳng tay vào ngay trường LTK. Nhớ lại hôm tôi biết được của mình, lúc đó tôi chán nản lắm vì không được toại nguyện, nhưng tôi cũng khá là vui vì tôi là người có điểm cao nhất lớp luôn. Khi đến trường nhận giấy báo điểm mà bạn bè, thầy cô cứ trầm trồ khen ngợi mình và khuyên tôi không nên buồn vì dù sao với cái điểm như thế tôi cũng được vào lớp chọn ở LTK rồi. Lúc đó tôi cứ cười cười cho qua như thằng vừa ra tù rồi bước về nhà và ra quán rủ thằng bạn chơi CF cùng để giải sầu, rồi chiều lại rủ nó đi đánh cầu hoặc ra sân bay đi bộ cho khuây khỏa…
Quay lại với thực tế, tôi và nó vẫn đang ngồi ở sân bay ngắm nhìn mọi người đi bộ, trước mặt là con đê sông Hồng với đầy dãy xe cộ, thỉnh thoảng lại có cái xe bus chạy xuống Bát Tràng đi ngang qua mà chắn mất tầm nhìn xa xôi của bọn tôi, bên dưới là cái hồ nó nằm ngay trước mặt trường THCS Long Biên “nơi đó chính là nơi học của người con gái mà tôi đã từng thích (sau này kể đến cấp 3 thì mọi người sẽ biết)”. Dưới đê và bên cái hồ người người đang đi bộ, và có 1 vài cánh diều đang bay ở đó. Nhìn lên bầu trời xanh ngắt giữa không gian rộng lớn mà nghe tiếng nói chuyện rôm rả của mọi người mà tôi lại thấy có cái cảm giác gì đó rất yên bình.
Tôi bắt chuyện hỏi thằng bạn:
- Ê mày!
- Gì thế?
- Hôm thi mày được bao nhiêu điểm tao quên rồi?
- 47 điểm, may mà tao thi vừa đúng điểm sàn chứ không lại phải xuống Thạch Bàn học rồi!
- Mày may thật đấy, tao mà được thêm 0.5đ nữa thì tốt biết mấy, haiz... - Tôi thở dài rồi đáp lại nó.
- Buồn gì mày, tao còn đang lo không vào đc LTK cơ thế mà mày lại còn thừa điểm vào LTK thì lo gì? Vào NGT làm gì? bọn nó học toàn giỏi toàn diện thôi, mình không so bì được đâu, mày vào LTK thì chắc vào lớp chọn rồi, lo gì? Hêhê
- Mày đúng là thằng ngu, vào đấy học cùng người giỏi mới giỏi đc chứ, với cả có cả gái xinh nữa! hehe? “Công nhận là trường này học sinh nữ xinh lắm ý, tiếc thật!”
- Cái thằng này, học không lo học suốt ngày gái, tại cấp 2 mày theo gái nên mới bị như thế này đấy, bây giờ vẫn chưa tỉnh ra à?
Công nhận là thằng bạn mình nói chuẩn thật, review lại một chút về cấp hai của tôi cái đã:
Năm lớp 6 lớp 7 thì vẫn còn là trẻ con chưa biết yêu, chỉ biết đi chơi, quậy phá với chơi game thôi.
Còn năm lớp 8 thì cũng đã khá là lớn và thành trẻ trâu rồi. Nhớ lúc đó tôi có thích 1 con nhỏ cùng lớp, cũng khá xinh xắn, chẳng hiểu vì sao mà tôi học 2 năm rồi mà không nhận ra nó xinh mà mãi đến năm lớp 8 mới để ý đến nó? Có lẽ nó đã lớn hay tôi không còn là trẻ con nữa sao? Tôi để ý đến nó vào học kì II năm lớp 8 lúc đi sinh nhật bạn, tôi có thấy con nhỏ này ăn mặc rất đẹp, phải gọi là lúc đó khi nhìn thấy nó thì tôi đần người ra 1 lúc vì nhỏ quá khác và rất quyến rũ, lúc sau tôi mới trở lại tự nhiên được. Con bé mặc cái áo sơmi bò xanh, quần bò xanh ôm sát, đeo cái kính vuông vuông, tóc thì xõa dài, khuôn mặt vừa xinh vừa trắng trẻo. Thôi xong, vậy là tôi đã cảm nắng em nó mất rồi! Cả buổi sinh nhật tôi đã bỏ mặc mấy thằng bạn của tôi mà ra bắt chuyện với nó. Tôi khen con bé hôm nay nó xinh lắm, vậy mà nó trả lời tôi 1 câu đầy ẩn ý: “Mình xinh sẵn rồi, chẳng qua là cậu chưa tìm hiểu nên chưa biết thôi! hihi”
Vâng! sau ngày hôm ấy, tôi đã bỏ mặc anh em bạn bè để đi cưa cẩm gái, bạn bè nó bảo tôi là “Dại gái”, “Bỏ game theo gái”. Nhưng tôi mặc kệ bọn nó mà tán tỉnh gái. Nhưng tình hình là không được khả quan vì tôi thấy rõ ràng là quanh gái có rất nhiều vệ tinh, bây giờ tôi mới để ý là cứ đến lúc ra chơi là lại có đứa rủ gái xuống can-tin rồi lúc về lại có mấy đứa cũng lẽo đẽo theo nàng như kiểu bảo vệ tổng thống ý ==”. Nhưng vì rõ ràng là tôi có lợi thế ở sân nhà nên tôi cũng chẳng sợ bọn kia đâu, và cứ thế như thế, lúc nào tôi cũng ngồi nói chuyện vs gái rồi lẽo đẽo theo gái đi chơi hay mời gái ăn uống mặc kệ cho gái có thích hay không, đẹp trai không bằng chai mặt mà . Nhiều lần ngồi trong lớp mà nhìn đểu mấy cái vệ tinh ở ngoài cửa rồi chạy lại chỗ gái rủ gái xuống can-tin trước ánh mắt ghen tị của mấy đứa khác. Lúc ra về tôi cũng đi cùng gái về nhà. Hè năm lớp 8 lên 9 tôi còn nhớ là tôi còn có thời gian hẹn hò với gái cơ, cứ khoảng mấy ngày là tôi lại rủ gái đi chơi hay ăn đủ các kiểu nhưng vẫn chưa dám thổ lộ tâm tư ra, 1 phần vì tôi ngại và tôi lo sợ khi thổ lộ ra rồi thì chúng tôi sẽ không còn những quãng thời gian vui vẻ như hiện tại nữa. Vào đầu năm lớp 9, mấy đứa con trai nó thấy tôi và gái thân thiết quá nên bọn nó đã họp nhau lại tạo thành 1 phe “Liên Minh” chống chọi lại mình tôi.
Tôi còn nhớ là vào 1 ngày trời trong mây lặng, lúc tôi đưa nàng về, đến khi quay đầu đi về nhà mình 1 quãng khá xa thì tôi mới phát hiện được là mình mới mọc đuôi vì có mấy thằng đang bám theo tôi nhưng tôi cũng mặc kệ vì tôi không nghĩ là mình sẽ bị làm sao, tôi chẳng đắc tội với đứa nào nên chẳng thẳng nào dỗi hơi đi đánh hội đồng tôi đâu. Nhưng sai lầm là lúc tôi đi vào 1 con ngõ vắng thì tôi gặp ngay 3 thằng đang đi về phía mình, bọn này toàn đeo khẩu trang nhưng dáng nhìn rất quen, hình như tôi gặp ở đâu rồi thì phải. Xác định là hôm nay tôi bị úp nhưng tôi vẫn bình tĩnh để nhận diện bọn nó mai trả thủ sau. Thằng đeo cái khẩu trang skull nó dừng lại trước mặt tôi, mấy cái đuôi giờ đã đứng ngay sau tôi. Nó trừng mắt nhìn tôi hỏi:
- Mày là Đỗ Hoàng Thiên Thắng lớp 9a3 đúng không?
Tôi nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ mà đáp lại:
- Là tao đây, bọn mày có gì muốn nói thì nói luôn đi để tao còn về!
Nó gằn giọng trợn mắt chửi luôn:
- Cái dcm mày nhé, mày thích tán tỉnh em Nhi của tao không?
- Mày là ai vậy? tao không quen mày?
Tôi nói mà mặt vẫn tỉnh bơ rồi nó trả lời tiếp với cái giọng lấc cấc:
- Tao là người yêu của Nhi được chưa?
- Mà Nhi nào vậy mày? tao quen nhiều đứa tên Nhi lắm hêhê!
- Cái đmm, mày đừng có giả vờ, Dạ Uyên Nhi học cùng lớp mày, đừng bảo không biết.
- À, em này thì tao biết! Mà em ý làm gì có người yêu?
Tôi hỏi đểu nó, mặt nó cáu lắm rồi nó lại đáp lại bằng cái giọng du côn:
- Tao nhắc lại lần nữa, mày đừng mong tán được Nhi, tránh xa Nhi của tao ra!
- Tao thích tán em nó thì là việc của tao, mà em nó mà thích tao thì cũng chả liên quan đến mày.
Tôi vừa cười nhạt vừa đáp. Thằng bé sau khi nghe câu trả lời của tôi nó cáu lắm rồi gằn giọng lên:
- Á à! Mày cứng, nhưng tao cấm mày động đến Uyên Nhi của tao.
- Tao cứ động đấy, mày không có quyền, sao tao phải nghe mày hêhê!
Vâng! Tuy biết là bị úp rồi nhưng vẫn phải tỏ vẻ cứng rắn 1 tý theo cái kiểu ta đây anh hùng thà chết vinh còn hơn đã chết lại còn nhục! Sau câu nói cực kì chán sống của tôi thì thằng kia đã tỏ vẻ muốn cho tôi toại nguyện thật, nó tức giận giật phăng cái khẩu trang ra, tôi nhìn kĩ mặt nó, thằng này chính là cái thằng hay tán tỉnh gái, nhiều lần nó rủ gái đi chơi nhưng toàn bị tôi phá. Nó nghiến răng đáp lại 1 câu gỏn gọn rồi xông vào đánh tôi:
- Mày... Được đừng trách tao!
- Thằng nào muốn chết thì vào đây tao chiều. - Tôi mạnh mồm nói nhưng mà là chém gió đấy vì tôi có biết võ đâu biết mỗi võ chợ thôi!
Thằng ngu này lúc đầu xông vào 1vs1 với tôi nhưng mà may tôi biết chút ít mấy đòn đỡ vì ngày trước thằng bạn tôi toàn lôi tôi ra làm bia thực hành mấy cái thế võ nó mới học được nên tôi đỡ và né đòn khá đỉnh. Nó đánh tôi đỡ, thỉnh thoảng tôi đạp phát chân nó làm nó mất trụ rồi ngã. Thấy tình thế không ổn định thì mấy thằng đằng sau xông lên cứu nguy. 1 thằng oắt giở trò đâm lén sau lưng chiến sĩ nó đá vào chân tôi làm tôi khựu xuống rồi 1 thằng trước mặt đạp vào ngực tôi làm tôi ngã ra sau, bọn nó đánh rõ nhanh không kịp đỡ. Rồi cả lũ xông vào cứ dùng chân mà sút tôi như đá bóng, tôi co rúm người lại để tránh bị đá vào bụng, 2 tay tôi ôm đầu để giữ gìn nhan sắc và cái bộ óc thiên tài của tôi. Sau 1 hồi thì bọn nó nghe thấy tiếng xe ga đang phóng đến rồi nhanh chân bọn nó thả tôi ra mà chạy mất, tôi gượng dậy, quần áo xộc xệch, balo thì rách, người đâu đâu cũng có vết bầm, xe máy phóng qua rồi nhìn nhìn tôi rồi lại đi tiếp ==" thiệt là vô tâm quá đi, bộ dạng tôi tả tơi thế này mà không hỏi thăm còn cắm đầu đi luôn T.T ôi người dân!
Tobe continued...
Tìm kiếm: Quen anh di em nhe, duoc khong ?
Từ khóa:
Truyện tình yêu